Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ma Tâm

Chương 11: Kết thúc câu chuyện



Ông Út Thành nhìn ra xa xa, đường quê chẳng có xe cộ tấp nập như thành phố nên bình yên đến lạ. Bởi lẻ người ta cùng gia đình họ ở trong nhà cùng nhau đón tết khác gì nhà ông đâu?

Ông lại quay sang nhìn lũ trẻ. Chu choa, chúng nó ngủ say hết rồi. Thế mà chúng nó còn bảo để tẹo vớt bánh chưng ra cho các trưởng bối thưởng thức. Chưa chi mà say giấc nồng hết trơn. 

Máy lão già cười khổ.  Xem ra nồi bánh chưng năm nay chắc máy lão phải tự xử rồi. Chả nhờ gì được vào cái đám con nít. Nói thì nói thế thôi chứ năm nào mà bọn nó chả ngủ. Chỉ còn người lớn kể chuyện nhau nghe, nhấp chén trà chờ giao thừa qua năm mới cùng nhau, cùng bàn về sự đời sắp sữa trôi qua. 

Một người trạc tuổi ông mới lên tiếng. 

  • Thế anh Út sau mà biết được câu chuyện về cuộc đời của cậu Lý Thành thế. Tôi ở đó bao nhiêu năm mà con chưa rõ được ngọn ngành. Toàn nghe loáng thoáng qua miệng người ta truyền thừa từ đời này sang đời khác thôi. 

Ông Út Thành ngẫn mặt nên, ra là bà ngoại của Luân và Linh đây mà. Ông cười cười. 

  • May mắn thôi chị ạ. Trong một lần tình cờ tôi được một người trong cuộc kể lại mà danh tính người kể thì tôi xin được phép dấu kính. 

Bà cũng gật đầu. Tết mà nghe buồn buồn quá ta. 

Ma ở đây có lẽ không chỉ là sự ma mị của câu chuyện mà ông Út Thành kể, hay là sự đáng sợ do linh hồn của người chết đem lại. Ma ở đây chính là ở thâm tâm con người. Là ma tâm, là phần con trong bản ngã mỗi người. 

Bà Hoàng phải trả giá cho những lần làm ngơ bỏ mặc để con trai mình làm việc xấu. Lý Sinh phải đền mạng cho những người phụ nữ và những giọt máu mà ông đã bỏ rơi. Bà Đoan Trang phải trả cả mạng sống cho những người mà bà ta hại chết. Đáng thương nhất vẫn là mẹ con Linh Lan và Lý Thành. Những con người chẳng làm nên tội lỗi gì, sống một cuộc đời lương thiện nhưng bị hoàn cảnh vùi dập không thương tiếc. Cuối cùng Linh Lan vẫn được siêu thoát. Nhưng còn Lý Thành? Cậu trai trẻ ấy đã mãi mãi biến mất khỏi cỏi đời này

Thế mới thấy, tâm ma trong con người còn đáng sợ hơn cả linh hồn người chết. Chúng ta vẫn thường nói vui với nhau “không sợ ma chết, chỉ sợ ma sống”, hình như có vẽ nó không sai chút nào cả. Con người còn đáng sợ hơn cả ma quỷ, và ma quỷ cũng xuất phát từ con người. Hãy sống làm sao để phần người chiếm giữ và phần con mãi mãi bị giam cầm, đừng để bị đánh giá chả khác gì một loài cầm thú dù chúng ta mang mình hình hài của một con người và đứng ở đỉnh cao của sự tiến hóa. 

Đêm hôm nay hình như dài quá, chờ có cái thời khắc giao thừa thôi mà sau mòn mỏi. Nồi bánh chưng sôi lên xùng xục, mùi bánh thoát ra thơm lừng. Hương thơm dịu dàng của hoa sen vẫn đang tỏa ra không ngừng trong không khí. 

Tiếng đồng hồ điểm 12 giờ đêm. 

Một năm nữa lại đi qua, một năm mới lại ghé thăm người dân trên mảnh đất quê hương hình chữ S này. 

Chương trước
Loading...