Chuyển Sinh Vào Một Tựa Game Ở Chế Độ Bất Khả Thi
Chương 08: Thích nghi
[Bạn nhận được một hiệu ứng bổ sung!]
[Hiệu ứng bổ sung: Chỉ số tạm thời sẽ trở thành Chỉ số chính thức của bạn]
[Chỉ số Phụ "Hồi phục" do ảnh hưởng của chỉ số "Thích nghi" (SS+) đã được thêm 40 đơn vị chỉ số!]
== [Phát hiện ra lỗi mới!] ==
== [Đánh giá: có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến Đại Hệ thống!] ==
== [Bắt đầu quá trình sửa lỗi ngay lập tức!] ==
== ]Lỗi đã bị xóa hoàn toàn!] ==
'Vậy là nó sẽ xóa tất cả các lỗi mà nó thấy hết thật à...?'
Dù Ryoshu đã biết điều đó rồi nhưng mà trong đầu cậu ta vẫn nhen nhóm những cách thức để lách luật của cái thứ hệ thống chết tiệt. Nhưng cho đến giờ thì chưa có cách nào cả.
Sau khi suy nghĩ lại thêm về kế hoạch của mình trong khi lấy ra Củ nhân sâm bảy năm tuổi mà cậu vừa nhận được cùng với chỉ số Thích nghi cùng trong chiếc Rương thưởng vừa nãy.
‘Phần thưởng này có lẽ tốt nhất vào lúc đầu game như này.’
[Củ nhân sâm bảy năm tuổi] (A+)
Mô tả: Thứ củ nhân sâm siêu hiếm chất lượng cao này chỉ có tìm được ở những nơi gần những nơi có mật độ Mana dày đặc. Nó có thể làm thành thuốc hoặc hấp thụ trực tiếp.
-Cường hóa
Khi tiêu thụ sẽ loại bỏ toàn bộ tạp chất trong người hấp thụ nó và tăng "Chỉ số Chính" khoảng 1 đến 5 điểm tùy vào người hấp thụ.
-Phá bỏ Giới hạn
Tăng khả năng “Hấp thụ” Mana lên bậc D+, tức là tạo từ 0 đến 12 số liên kết Mạch Mana tùy vào người hấp thụ.
‘Kể từ khi đến thế giới này, mình đã ăn biết bao nhiêu thứ kì lạ rồi mà vẫn không thể quen được cái cảm giác này.’
Trong đầu Ryoshu nghĩ đến hai quả cầu mơ hồ kia cùng với chiếc cỏ bốn lá đột biến vừa nãy. Cậu thấy có chút tiếc nuối khi mà thứ đầu tiên vào mồm mình lại không phải là cao lương mĩ vị gì cho hay.
“Không biết nó sẽ có mùi vị như thế nào nhỉ?”
Ryoshu run rẩy cho thứ củ nhân sâm kia vào mồm và bắt đầu cắn thử một miếng. Sau khi nhai thử một tí thì mặt cậu trắng bệch lên và có phần tím tái. Có lẽ vị của nó quá đắng nên cậu không thể nhai nổi nữa. Nhưng vì cậu đã quá tham lam và cắn một miếng quá to nên giờ đấy cậu không thể nuốt trôi luôn được mà phải nhai chậm rãi để phân nhỏ nó ra trước.
‘Đáng ra mình phải nấu mới đúng.’ Vừa suy nghĩ thế, nước mắt cậu lại chảy ra thành từng dòng. ‘Lần sau mình thề mình chắc chắn sẽ nấu nướng đàng hoàng...’
Ryoshu cảm thấy ghê tởm đến mức có thể nôn ra ngay lập tức, nhưng nghĩ lại thì cậu ta lại thấy quá lãng phí. Nhai một lúc mới xong thì cuối cùng cậu cũng có thể nuốt trôi nó hoàn toàn. Nhưng mà trên đầu lưỡi Ryoshu vẫn còn vị đắng ghê tởm của thứ củ sâm chết tiệt đó. Chỉ nhớ đến thôi cũng khiến cậu nổi hết cả da gà lên.
Tuy kinh khủng là vậy, nhưng mà cậu lại cảm thấy cơ thể mình trở nên khỏe mạnh hơn rất nhiều. Các thớ cơ bắp yếu ớt của cậu lúc nãy giờ đây đã trở nên mạnh gấp nhiều lần. Đáng lẽ với một lượng sức mạnh khổng lồ như vậy thì sẽ mất hàng đống thời gian để có thể ổn định chuyển định cơ thể.
Nhưng giờ đây Ryoshu chẳng còn là con người bình thường nữa với chỉ số Thích nghi bậc SS+.
‘Mà khi cần sở hữu một chỉ số trên bậc SS thôi là cũng đã gần như có thể trở thành một vị thần rồi. Đây mình lại còn có bậc SS+ nữa...’
Ryoshu bỗng thấy khá rùng mình trước suy nghĩ thành thần đó. Tuy cậu ta không phải là người sùng đạo nhưng mà xúc phạm các vị thần cũng là một trong những điều tối kỵ đối với bản thân cậu. Ryoshu gạt bỏ những suy nghĩ báng bổ đó đi và tập trung vào việc khác.
Và cùng lúc đó, một dòng Mana đột nhiên xuất hiện trong cơ thể Ryoshu và đang chảy nhè nhẹ vào trong người cậu và sau đó lại trôi ra ngoài ngay lập tức như thể cậu ta không đóng van nước trong người vậy. Lượng Mana đó bằng cách nào đấy khiến cậu ta tưởng rằng mình khỏe hơn gấp trăm vạn lần nhưng mà khi nó ra khỏi cơ thể thì Ryoshu lại mất đi cảm giác đầy quyền lực đó.
Những dòng Mana đó như thể chất lỏng nhưng mà cũng rất giống chất khí vậy, cậu ta có thể cảm thấy nó đang chảy trên người cậu mà cũng đồng thời bằng cách nào đó bay và phả hơi vào mặt mình.
"Cảm giác này cũng sướng sướng đấy chứ! Hệ thống, cho ta xem chỉ số Mana nào."
[Mana: 12 (F-) (!)]
Lý do mà chỉ số Mana của cậu ta không đạt điểm D+ như trong mô tả của Phá bỏ Giới hạn là vì chỉ số Mana không chỉ phụ thuộc vào mỗi Mạch Mana.
‘Dấu chấm than giống như trong phiên bản máy tính... nó dùng để đánh dấu có sự thay đổi gì đó.’
Cậu bấm vào dòng chữ hiện lên và đột nhiên nó mở rộng để hiển thị đầy đủ chi tiết.
[Mana: 0 (Không tồn tại) + 0 (Không tồn tại) + 12 (D+) (!)]
Ryoshu nhấn thêm một lần nữa để xác nhận lại chút thông tin của cậu ta,
[Mana: “Lưu trữ"x3 + “Xử lý”x2 + "Hấp thụ"]
Mana còn tên gọi khác mà chỉ mỗi con người dùng, đó chính là Giới hạn tiềm năng. Giới hạn tiềm năng dựa trên chỉ số Mana để đánh giá tiềm năng của một con người. Nó đánh giá phần trăm Mana trong không khí mà con người có thể Hấp thụ, Xử lý và Lưu trữ chúng vào bên trong cơ thể.
Và đó cũng chính là tiêu chuẩn cơ bản để tách biệt người bình thường với các Thức tỉnh giả. Giới hạn tiềm năng sẽ quyết định đến cấp bậc cao nhất mà người đó có thể đạt đến và tốc độ tăng trưởng của các chỉ số và kỹ năng nên Ryoshu vẫn có những chỉ số đạt đến hạng F dù cậu ở bậc Không phân hạng.
Cơ mà để lên cấp bậc thì không chỉ dựa vào mỗi chỉ số Mana mà còn phụ thuộc vào các yếu tố khác. Đó là lý do Ryoshu dù không có chút Mana nào nhưng mà cậu vẫn đang ở bậc Không phân hạng chứ không phải là Không tồn tại như chỉ số Mana.
Vậy là bây giờ Ryoshu có thể sử dụng được Mana rồi. Tuy là không làm được quá nhiều thứ nhưng mà chỉ riêng điều đó thôi cũng đã là một kỳ tích đối với nhân vật rác rưởi như cậu. Và từ giờ trở đi cậu ta đã có thể sử dụng các chức năng yêu cầu đến Mana như Ẩn thân của Mặt nạ Ẩn thân và Rút gọn của Cung Vô định hình.
Cơ mà để so với Giới hạn tiềm năng của các nhân vật chính hay phụ, hạng F- chẳng là gì cả. Vì hầu hết họ đều có chỉ số Mana xếp hạng từ B trở lên, thậm chí nam chính và nữ chính đều nằm ở bậc S.
Nhưng mà cấp bậc hiện tại của họ lúc này chỉ mới ở khoảng hạng E- mà thôi. Tất cả các nhân vật chính khi sinh ra đều đã nằm gần vạch đích, có người sinh ra thì đã là công chúa và hoàng tử rồi. Trong dàn diễn viên chính còn có đến tận 2 cô công chúa lận.
Nhưng nguồn tài nguyên duy nhất của cậu ta đang sở hữu khi còn đáng giá hơn tất cả những thứ kể trên, đó chính là thông tin.
Ryoshu biết tất cả những sự kiện cốt truyện, tình tiết quan trọng hay nhân vật có tầm ảnh hưởng và quan trọng nhất là những vật phẩm, phần thưởng và lỗi game của trò chơi. Chỉ cần sử dụng một cách thông minh thì cậu sau này sẽ trở thành một nhân vật có tầm ảnh hưởng đến thế giới hơn cả nhân vật chính.
Ryoshu nghĩ đến một tương lai tốt đẹp sau khi cậu đã phá đảo trò chơi.
‘Không biết hoàn thành rồi thì có được về nhà lại không nhỉ?’
Cậu ta bất chợt thấy không an tâm lắm khi nghĩ đến điều đó.
‘Dù gì thì em gái mình cũng sẽ báo công an thôi mà... chỉ là vấn đề thời gian mà thôi... nên kệ đi! Giờ kiểm tra thanh trạng thái rồi về nhà nào.’
"Cho ta xem thông số nào Hệ thống."
-[Mana]: 12 (F-)
Lõi: 0 (Không tồn tại)
Vòng: 0 (Không tồn tại)
Mạch: 12 (D+) (!)
-[Chỉ số Chính]
Sức mạnh: 12,25 (F-) → 6 (Không phân hạng) (!)
Chịu đựng: 11 (F-) → 6 (Không phân hạng) (!)
Nhanh nhẹn: 11,5 (F-) → 6 (Không phân hạng) (!)
Trực giác: 15,3 (F) → 6 (Không phân hạng) (!)
-[Chỉ số Phụ]
Quyến rũ: 10 → 1 (Không phân hạng) (!)
Hồi phục: 10,15 (F-) → 41 (C-) (!)
Trí tuệ: 18,8 (F+) → 1 (Không phân hạng) (!)
Thích nghi: 90 (SS+) (Mới!)
Thứ đáng chú ý nhất chính là chỉ số phụ mới của Ryoshu, chỉ số Thích nghi, và nó được đánh dấu bằng dòng chữ "Mới!". Và hiện tại nó là chỉ số cao nhất của cậu ta và có lẽ nó sẽ chính là thứ sẽ gánh cậu đến tận Hồi kết.
Dù tất cả các chỉ số của cậu ta đã hoàn toàn quay trở lại 1, nhưng mà nhờ tác dụng của Củ nhân sâm bảy năm tuổi mà tất cả chỉ số chính được cộng thêm 5 đơn vị nữa.
Bình thường nó sẽ không phát huy nhiều khả năng đến vậy nhưng mà do Ryoshu lúc nãy ở cấp bậc rất thấp, đúng hơn là thấp nhất rồi, nên củ nhân sâm đã phát huy tối đa hiệu quả.
Ryoshu cũng vô cùng hài lòng khi chỉ số phụ Thích nghi được thêm vào đã tăng chỉ số Hồi phục lên rất nhiều. Chính bản thân chỉ số phụ Thích nghi cũng là một trong những chỉ số cực kì tốt, đặc biệt khi mà giờ đây Ryoshu sẽ còn phải qua nhiều cảm giác đau đớn nữa. Vậy nên nó sẽ giúp cậu ta “thích nghi” nhanh hơn.
Ryoshu nhấp vào số liệu thống kê để xem thêm lời giải thích về chỉ số mới nhận được.
[Thích nghi: khả năng làm quen hoặc thích ứng với những biến động của môi trường và hoàn cảnh]
‘Khá là giống với bản gốc... một trong những chỉ số phụ mà khá phù hợp ở đầu game. Sau này có gì thì mình sẽ lấy thêm sau.’
Lý do Ryoshu chỉ nâng lên 90 thôi là vì cái lỗi đó yêu cầu phải đáp ứng các điều kiện cụ thể như sau: chỉ được tối đa 90 đơn vị chỉ số và ăn chiếc lá còn lại sau khi xé nát cỏ bốn lá trước tượng Thần vào cuối thử thách.
‘Mình chỉ nâng được thêm 89 thôi... nhưng như thế cũng khá là ổn rồi.’
Trước khi ra khỏi cánh cổng thì Ryoshu nhắm mắt và thử hấp thụ Mana từ môi trường xung quanh. Những giọt Mana đó có một màu trắng pha thêm chút sắc xanh. Lúc đầu thì những dòng chảy Mana bướng bỉnh không chịu đi vào trong người, nhưng mà về sau thì nó chảy tuồn tuột vào cái cơ thể nhân loại rác rưởi đó.
Ryoshu lấy số Mana mà cậu đang hấp thụ và truyền nó vào chiếc cung Vô định hình của lão thợ rèn kia. Mà đúng hơn là từ cách nhìn khác thì cậu ta đang cố ném đống Mana đó sang chiếc cung một cách bừa bãi và hết sức vô trách nhiệm.
Cây cung màu hoa nhài với họa tiết vàng nhạt dần dần biến đổi thành một đống cát màu vàng hoàng kim. Sau đó, chỗ cát đó bay vào bộ áo hoodie cậu và điểm lên cho chiếc áo những đường nét độc đáo.
Ryoshu trong chốc lát đã khá hoảng loạn vì sợ sẽ không dùng được cây cung lại lần nữa.
Nhưng mà khi cậu truyền lại Mana vào đống cát tinh nghịch đó thì mọi lo toan của cậu ta ngay lập tức dịu lại. Vì ngay lập tức đống cát đó tụ tập trên bàn tay và hình thành nên cây cung Vô định hình quen thuộc trên tay cậu.
Cảm giác đống cát bay quanh Ryoshu để trêu đùa và tương tác với cậu như một đứa trẻ mới sinh ra vậy. Trong trái tim đã sớm nguội ngắt của cậu giờ đây bằng cách nào đó đã được sưởi ấm lại đôi phần. Cậu ta ngay lập tức có cảm tình với chiếc cung ngây ngô đó.
‘Hình như chiếc cung này có linh hồn...? Và nó khá là trẻ con chăng? Mình cũng không biết nữa. Nhưng mà nó khá là dễ thương đấy.’
Ryoshu chơi đùa với đống cát đó và sau đó cho nó cuốn quanh quần áo cậu lần nữa. Thậm chí cậu có thể trang trí nó theo ý muốn của mình nhưng Ryoshu vẫn thích họa tiết ban đầu mà đứa nhóc đó đã làm cho cậu lúc nãy.
‘Tiện lợi phết đấy chứ, như này thì không cần cất nó vào nhẫn nữa rồi.’
Không gian trong chiếc nhẫn không phải là vô hạn, đối với chiếc nhẫn không gian cấp F của cậu thì chỉ có tầm 12 mét khối mà thôi nên cậu sẽ phải để dành chỗ cho những nguyên vật liệu khác nữa.
Cậu tiến lại gần cánh cổng và bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng ngu ngốc. Ryoshu sờ tay lên cánh cổng và nói:
“Giám định.”
[Cánh cổng ▮▯▯▯▮▮]
‘Có vẻ như nó vẫn còn khá hạn chế vì cấp độ còn khá thấp... nhưng lên cấp kỹ năng này kiểu gì thì mình chưa biết nữa...?’ - Ryoshu khá bất ngờ nhưng khi xem xét kĩ càng lại thì nó cũng khá hợp lý.
‘Vì mình mới chỉ có một phần quyền năng của Người chơi mà thôi...’
Nhưng điều cậu ta thắc mắc nhất lúc này là chính là về kẻ đã cho cậu hệ thống này:
‘Cái đống ký tự ▯▮▮▮▯▯ này nghĩa là gì? Hắn ta... hoặc cô ta là ai? Trong mô tả nó nói là... tặng cho mình vì sự hiếu kỳ.... Và người đó chỉ biết tên giả của mình mà thôi... vì nó không ghi là Amemiya mà là Amemura...’
[Mô tả: ▯▮▮▮▯▯ tặng cho thực thể Amemura Ryoshu vì sự hiếu kỳ của hắn ta]
Thật sự đầu óc cậu ta lúc này khá rối bời trước những việc vừa xảy ra. Nhưng thay vì nghĩ ra thêm giả thuyết vớ vẩn thì Ryoshu gạt bỏ nó ra khỏi đầu và đi vào cánh cổng.
Bước ra khỏi cánh cổng, bây giờ bên ngoài đã là chiều tối rồi. Thành phố vào tầm này thực sự rất hấp dẫn và sôi động. Vì đang ở dưới một cây cầu nên mùi hương của dòng suối với đá xộc thẳng vào mũi cậu. Ryoshu còn nghe thấy tiếng động của thiên nhiên và xe cộ trong thành phố nữa.
‘Vậy là mình đã quay lại nền văn minh loài người rồi.’
Cậu ta đi ra khỏi dưới cây cầu và ngắm khung cảnh thành phố vào buổi hoàng hôn. Ryoshu nhắm mắt vào và tận hưởng khoảnh khắc này. Đây là điều cậu thực sự yêu thích ở trò chơi này.
‘Nhưng mà phiên bản này nó thực tế hơn rất nhiều, mình có thể trải nghiệm ở cả năm giác quan nữa. Hóa ra đây là công nghệ thực tế ảo hả?’
Ryoshu ngắm nghía thêm một lúc nữa khung cảnh thơ mộng này. Và sau đó cậu ta chợt nhớ ra một vấn đề rất cấp bách.
'Ồ mà mình vẫn không biết địa chỉ nhà là gì.'
----0w0----
Bằng cách nào đó thì chính Thiên bẩm Siêu trí nhớ, thứ Ryoshu không hề ngờ tới, đã giúp cậu nhớ chi tiết mà cậu ta còn không chắc là đã từng nhìn thấy không nữa. Nhưng đấy không phải tác dụng duy nhất của nó, ngoài việc giúp cậu ta ghi nhớ những thứ linh tinh khác trong cuộc sống, nó còn giúp Ryoshu học các kỹ thuật chiến đấu nhanh hơn thông qua cơ chế trí nhớ cơ bắp.
Đặc biệt là vì ngày trước Ryoshu từng có bộ não cá vàng nên khi mới bước vào thế giới này, cậu ta đã biết mình phải chọn kỹ năng này đầu tiên rồi. Chưa kể là cậu ta có rất nhiều chiến thuật mà lâu ngày không sử dụng nên sợ rằng sẽ quên đi.
‘Tuy nhiên mình vẫn đã lãng phí một lỗi game quá ngon.’ - Thở dài một hơi nhưng mà sau khi ngắm nhìn khung cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này thì cảm xúc tiêu cực đó cũng vơi đi một phần.
Ryoshu đi mua chiếc bật lửa và một vài thanh nến ở cửa hàng tiện lợi với tổng giá trị là 2,5 RC. Và sau đó, cậu ta ngay lập tức đi về luôn để chuẩn bị nghi lễ Lõi Mana.
Lõi Mana có rất nhiều kiểu thiết kế với nhiều mục đích khác nhau. Mỗi loại sẽ có hiệu quả, tốc độ sử dụng, khả năng biến đổi và sức mạnh khác nhau.
Ví dụ, 5 trong số 6 người trong tổ đội nổi tiếng nhất ở chục năm về trước - Lục đại Anh hùng - là những người chỉ phát triển dựa trên một ma pháp nhất định.
Tuy nhiên, họ không phải là anh hùng mạnh nhất. Nhất Anh hùng mới là người mạnh nhất mặc dù anh ta sử dụng loại Lõi Mana cơ bản nhất. Tuy nhiên anh ta có điều chỉnh các lõi, vòng và mạch Mana theo phong cách chiến đấu của mình và điều đó khiến anh ta là người Anh hùng đặc biệt nhất.
Ryoshu cũng sẽ đi theo hướng đi đó vì đơn giản cậu ta muốn sử dụng các phép thuật mạnh mẽ khác nhau để kết hợp chúng với phong cách chiến đấu riêng của bản thân.
Hí hửng là vậy nhưng khi cửa thang máy vừa mới mở ra thì đập vào mắt cậu ta là đống đồ của mình nằm rải rác trước cửa. Ryoshu nhanh chóng chạy đến và nhìn thấy một tờ ghi chú dán trên cửa. Cậu ta gỡ tờ giấy đó xuống và đọc kỹ càng lại:
“Cậu đóng trễ tiền thuê nhà gần nửa năm, vi phạm hợp đồng quá 3 tháng rồi nên tôi quyết định đuổi cậu ra khỏi nhà. Tôi đã nhân nhượng với cậu quá lâu rồi nên giờ cậu không còn cơ hội nào nữa đâu. Ký tên: Chủ căn hộ Fakuyu.”
‘Mình còn chưa ở trong cái phòng đó quá một tiếng nữa chứ... Hi vọng không có ai nhìn thấy mình trong cái tình trạng nhục nhã này...’