Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chuyển Sinh Vào Một Tựa Game Ở Chế Độ Bất Khả Thi

Chương 20: Thử thách Sự dũng cảm (4)



 

“...“

Ryoshu tỉnh dậy.

Cậu ta nhận thức được mình đang lơ lửng.

Khoảng không gian xung quanh không hề có một chút đặc tính nào cả.

Nó không nóng. Nó không lạnh. Nhưng chính vì thế mà da gà cậu ta đã nổi lên một cách vô thức.

Ryoshu không phải đang lơ lửng vô định. Cậu đang chìm xuống sâu hơn ở cái thứ trông giống như đáy đại dương sâu thẳm và vắng lặng.

Ryoshu không biết bao nhiêu lâu đã trôi qua nữa rồi. 

Một tiếng? Một ngày?

...Hay phải chăng là đã hơn mấy năm trôi qua rồi?

Cậu cũng chẳng rõ cái thứ gọi là “thời gian” ấy có đang chảy không nữa. Nhưng nếu thời gian không tồn tại thì làm sao ý thức cậu lại tiếp diễn được? 

Ryoshu cố gắng cựa quậy cơ thể để rồi nhận ra sự bất lực của bản thân. Đừng nói là đến người cậu. Thậm chí đến một ngón tay hay... là mắt, cậu cũng không tài nào điều khiển được như thể đã hoàn toàn bị tước đi cơ thể. Thứ duy nhất còn tồn tại trong này là suy nghĩ mơ hồ và xúc giác nửa vời của cậu ta.

Bỗng nhiên từ trên mặt nước, một thứ ánh sáng chói lọi xuyên qua hàng trăm tầng nước để đến chỗ cậu. Đi kèm với đó là âm thanh vừa quen thuộc vừa xa lạ và rất dịu nhẹ:

“C-chủ nhân...”

Từ khi nào mà Ryoshu là chủ nhân của ai đó vậy? Sự tò mò cậu bắt đầu lên đến đỉnh điểm.

“Chủ nhân! Dậy đi! Ngài sắp chết rồi!” - Nhưng khi Ryoshu nghe được kỹ hơn nội dung lời nói của tiếng gọi thất thanh đó. Cậu ta mới thực sự nhận ra đây là đâu.

Ryoshu choảng dậy.

‘Viên đạn Thời gian!’ - Cậu ta vô thức kích hoạt chiêu thức đó theo bản năng.

Thời gian vốn đã trôi chậm sẵn nhờ kỹ năng bị động Cái chết Trước mắt. Giờ đây nó lại được bao phủ lên một hiệu ứng khác. 

Ryoshu mở mắt ra và cố gắng tìm hiểu mọi chuyện đang diễn ra.

Nhưng trái lại với mong đợi của cậu, trước mắt Ryoshu hiện giờ là một đống cát đang dựng đứng lên. Trông như thể nó đang cố che chắn cậu khỏi một thứ gì đó.

Fumiya chính là thứ cát đang bảo vệ cho cậu ta.

Dù rất biết ơn nó nhưng nỗ lực của nó thật sự khá vô ích. Vì cơ bản thì đống cát đó làm sao có thể chặn lại đòn tấn công của quái vật cấp bậc cao được cơ chứ?

Nhưng Ryoshu cũng không thể làm được gì cả vì hang động cậu đang ở lại quá tối tăm và khá hẹp. Nếu cậu nhảy ra tránh có khi lại còn tạo thêm rắc rối nữa.

Toàn bộ số Mana mà Ryoshu có thể nhìn thấy nhanh chóng bị hấp thụ vào người cậu. Một lượng Mana xanh đậm nhanh chóng bao phủ các mạch máu và khiến cho nhịp tim cậu đập nhanh gấp ba, bốn lần.

Đáng tiếc thay, số Mana đó không phải dành cho Ryoshu. Tuy nhiên, cậu ta không hề tiếc nuối mà truyền hết dòng Mana vừa bơm vào cơ thể sang cho Fumiya.

Đống cát đó khi xúc tác với một lượng Mana khổng lồ ngay lập tức trở nên mạnh mẽ hơn. 

Hình dáng nó biến đổi từ đống cát đó sang hình dạng một bức tường Mana to lớn bao quanh cơ thể cậu ta. Chắc chắn nó còn mạnh hơn chiếc khiên tạm bợ lần trước mà Ryoshu tự làm.

Khi thời gian chảy lại bình thường thì bỗng nhiên cậu nhận được một áp lực khổng lồ. 

Nó đẩy vào chiếc khiên vững chãi đang dựng trước mặt. Và ngay sau đó, người cậu đập thẳng vào bức tường đá đằng sau lưng. Khuôn mặt Ryoshu trắng bệch lại và trông như thể rất đau đớn.

Ở bên hông phải có một mỏm đá nhọn hoắc cắt xuyên qua da thịt cậu ta. Nếu chỉ lệch thêm chút thôi là các nội tạng quan trọng của cậu sẽ bị đâm thủng.

Tuy đau đớn là vậy nhưng Ryoshu vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Đợi đến khi lực tác động nhẹ dần đi thì cậu tranh thủ lấy ra chiếc mặt nạ Ẩn thân ra.

“Fumiya! Chui lên áo của tao!” - Ryoshu không quên nhắc nhở người bạn vừa hứng trọn đòn tấn công vừa rồi nấp theo.

Không gian xung quanh tối như mực nên cậu chẳng thể kịp nhận dạng đó là con quái vật Slime nào. Nhưng đó không phải là vấn đề quan trọng nhất là vào lúc nước sôi lửa bỏng như này.

Đống cát đó đã nhập lên áo hoodie cậu dưới dạng những đường viền độc đáo màu hoàng kim.

Cậu ta sau đó truyền Mana vào mặt nạ Ẩn thân và chạy thật nhanh khỏi con quái vật.

Âm thanh bước chân của Ryoshu trở nên nặng trĩu dần theo từng giây cậu chạy đi.

----0w0----

‘Phù... mình băng gạc kịp rồi. Lạy chúa... đau quá...’

Ryoshu đang nằm bệt xuống cạnh chiếc rương gỗ cổ điển. Cậu cố gắng kiềm chế hơi thở của mình lại như thể sợ rằng con Slime đó sẽ lại tìm đến mình vậy.

‘Rốt cuộc thì tại sao mình lại bị tấn công vậy? Rõ ràng mình đã dọn sạch toàn bộ những con Slime trước đấy rồi mà...? Hay... đừng nói là chúng giờ có thêm tính năng đi tuần tra nhé?’ - Cậu ta đập tay vào mặt. Có lẽ Ryoshu đã đặt chỗ cắm trại hơi gần chỗ đợt quái tiếp theo.

Sau khi chạy thục mạng với tình trạng mất máu liên tục, Ryoshu giờ đây đã hoàn toàn kiệt sức.

Nhưng cậu không quên kiểm tra thời gian trước khi chuẩn bị đánh một giấc ngủ nữa.

[13:01 Thứ tư, ngày 23 tháng 8 năm 2023]

‘...’

‘Chết tiệt.’ - Ryoshu bắt đầu vò đầu bứt tóc vì những sai lầm đần độn của mình.

Đây là lần đầu trong rất nhiều năm cậu ta trở nên nóng giận đến vậy. Có lẽ là vì trước giờ Ryoshu luôn phải sống với cái đầu lạnh.

“Mình quên đặt đồng hồ báo thức rồi...” 

Còn đúng 18 tiếng nữa, tức chưa đến một ngày, là đến ngày kiểm tra rồi.

Nhưng mà đấy là còn chưa kể đến việc Ryoshu phải nghỉ ngơi thêm trước ngày đi kiểm tra. Vậy nếu trừ đi tầm 8 tiếng thì cậu ta chỉ còn 9-10 tiếng mà thôi.

Trong khi đó thì cậu ta mới đi được hơn một nửa đầu. Đã thế nửa đầu còn dễ hơn rất nhiều so với nửa sau.

‘Nhưng mình tìm được chiếc găng cũng khá là... ổn đấy chứ?’

[Găng tay Thợ săn] (E-)

Mô tả: Chiếc găng tay chuyên dụng này đã được các thợ săn từ thời xa xưa dùng. Không hiểu sao nó lại nằm ở nơi này?

-Đôi tay Khéo léo

Tăng 5% Độ chính xác đòn đánh

-Bản năng Thợ săn

Nếu thời gian chuẩn bị cho một đòn đánh càng ít thì Sát thương càng tăng.

Tối đa: 1 giây thì sẽ gấp 2 lần Sát thương gốc.

Tối thiểu: 10 giây thì sẽ gấp 1,1 lần Sát thương gốc.

Ryoshu nhanh chóng đeo luôn vào tay. Cậu thử nắm tay vào xem có vừa vặn không rồi nhanh chóng đi tiếp.

Cậu cố gắng tăng tốc và làm mọi thứ nhanh hơn. Những con quái nào bậc thấp như hạng F thì cậu sẽ bắn cung để tăng kinh nghiệm cho tiềm năng Cung thuật.

Còn nếu mà bậc E trở lên thì Ryoshu dùng Mặt nạ Ẩn thân và bỏ qua chúng luôn. Chính vì chiến thuật đó mà cậu đang càng lúc càng gần con trùm hơn. Nhưng mà cách đánh bại nó thì đến giờ cậu vẫn chưa có cách với lực chiến bây giờ.

Do Ryoshu nhớ tất cả chiêu thức và lối di chuyển của hầu hết con boss trong game rồi. Đã thế cùng với sự trợ giúp của kỹ năng bị động Cái chết Trước mắt và kỹ năng chủ động Viên đạn Thời gian thì khả năng né tránh cậu bây giờ là gần như vô đối, trừ một vài sơ xuất mà thôi.

Nhưng mà thứ cậu thiếu nhất hiện tại là sức công phá. Ryoshu thiếu đi một đòn tấn công vừa đủ mạnh để đục xuyên qua người con Slime hạng C đó. Nếu cậu dùng toàn bộ sức mạnh hiện tại mình đang có, tức là dùng cả hai kỹ năng Đâm giờ đã ở cấp II và kỹ năng mới có được - Bắn tỉa, thì cũng vẫn không thể xuyên qua nổi một nửa đường đến chỗ lõi con Boss.

Nếu là những con quái loại khác thì may ra cậu có thể dùng chiến thuật cấu rỉa máu từ từ. Tuy nhiên, những loại quái không có máu thì chiến thuật đấy sẽ hoàn toàn vô dụng.

“Vậy nên cách để đảo ngược tình thế giờ chỉ có kỹ năng sẽ được mở khóa khi lên hạng E của tiềm năng Cung thuật mà thôi...” - Ryoshu thở dài khi mà mở bảng trạng thái lên để kiểm tra tình hình thăng cấp kỹ năng.

Nhưng có lẽ kết quả vẫn không khả quan lắm. Tuy vậy, cậu vẫn đành phải tiếp tục tiến về phía trước. 

Cậu chỉ hi vọng đợt quái tiếp theo sẽ giúp kỹ năng Cung thuật lên bậc E-.

‘Mà công nhận nhờ có kỹ năng Bắn tỉa mà việc bắn cung từ những nơi xa hơn đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.’

Nếu như việc bắn từ 50 mét trở lên lần trước đối với cậu là cả kỳ tích thì giờ đây Ryoshu đã có thể dễ dàng lặp lại điều đó liên tục.

Cơ mà thứ tiếc nuối nhất chính là cậu ta chưa được Đòn đánh Chí mạng nào từ những phát bắn đó. 

“Tận 20% Tỉ lệ Chí mạng lận nếu cộng cả 10% của chiếc Cung Vô định hình... thế mà vẫn không được!” - Ryoshu chỉ có thể ngậm ngùi vị vận đen của mình mà thôi.

Và bỗng nhiên, từ xa cậu thấy một con Slime nữa nhưng mà lần này nó khỏe hơn những con Slime kia rất nhiều. 

‘Cơ mà nó lại không khỏe như những con Tinh anh... nên chắc nó tầm bậc E+... giống như con đầu tiên mà mình bị đột kích... Và nếu như lần trước thì chắc chắn mình không thể xuyên qua lớp vỏ nhớp nháp của nó dễ dàng đâu...’

Nhưng mà nghĩ lại thì ngoài kinh nghiệm chiến đấu và kỹ năng mới thì chỉ số Ryoshu cũng đã tăng khá nhiều rồi. Tuy vẫn chưa thể bằng với trước khi cậu ta thực hiện lỗi Thay đổi Chỉ số Vĩnh viễn.

[Chỉ số Chính]

Sức mạnh: 7,4 → 7,8 (Không xếp hạng) (!)

Chịu đựng: 8,8 → 9,2 (Không xếp hạng) (!)

Nhanh nhẹn: 8,0 → 8,3 (Không xếp hạng) (!)

Trực giác: 10,2 →  10,3 (F-) (!)

‘Chưa kể còn chiếc găng tay mới có được này nữa thì mình chắc chắn sẽ tiêu diệt được nó!’ - Ryoshu tự khích lệ bản thân mình.

Lần này, Ryoshu không dùng chức năng Ẩn thân của mặt nạ nữa. Cậu ta chỉ truyền Mana vào bộ quần áo hoodie rồi ngay sau đó một cây cung hiện lên tay. Cậu rút dây ra với tốc độ nhanh nhất có thể rồi mồm cậu lẩm bẩm tên kỹ năng:

“Bắn tỉa.”

Trong mắt nhìn của Ryoshu hiện ra một điểm đỏ chói chỉ thẳng vào lõi của con Slime bậc E+ đó. Đây chính là địa điểm mà mũi tên của cậu sẽ phải bắn trúng. Nếu bắn trúng nó thì cậu ta sẽ đạt được hiệu ứng 10% Tỉ lệ Chí mạng.

Và có một điều nữa rất so với trước đây. Đó là việc mà Fumiya càng lúc càng trở nên chủ động hơn. Điều đấy giúp Ryoshu rất nhiều trong việc gia tăng sức mạnh của mũi tên. Để mà nói cụ thể và rõ ràng hơn về lợi ích nó giúp cậu thì chắc là đòn tấn công khỏe hơn gấp rưỡi... hoặc thậm chí là gấp đôi luôn.

Cậu ta thấy rất hạnh phúc khi mà nó trao cho mình nhiều sự quan tâm đến vậy.

“Cảm ơn Fumiya như mọi khi nhé!”

Tay Ryoshu thả mũi tên ra.

Mũi tên đi một đường gọn gàng đến chỗ đúng chỗ đỏ đó. Nó xuyên qua lớp chất nhầy mà không hề dừng lại dù chỉ một chút nào và cắm thẳng vào lõi nó.

Con Slime nổ tung báo hiệu cho chiến thắng dễ dàng của cậu. Ryoshu không thể không thấy thỏa mãn với những gì mình vừa làm được.

“Nghĩ về mặt tích cực thì nếu mình thoát khỏi đây thì mình sẽ trở nên mạnh hơn trước rất nhiều.”

Đó cũng là lý do Ryoshu chọn Ngôi đền này từ đầu... dù mọi thứ không theo đúng như những gì cậu nghĩ.

Từ hư không, thứ âm thanh lạnh lẽo của Hệ thống kêu lên trước sự mong đợi của cậu ta.

Tiềm năng “Cung thuật” thăng lên hạng E!

Một nguồn sức mạnh và thông tin dồi dào liên tục được bơm vào người như thể vừa dùng doping.

‘Vậy đây là khi mà lên hạng thì nó sẽ có cảm giác như này à...’

Kiến thức dùng cung của cậu đã được hoàn thiện một phần nữa. Giờ đây cậu ta tự tin rằng mình có thể bắn từ tận khoảng cách... ít nhất là 100 mét. Ryoshu giơ tay ra và nắm thật chặt các đầu ngón tay lại. Một cảm giác hoàn toàn mới lạ mà chính cậu ta cũng có thể cảm nhận được đôi bàn tay của mình.

Dựa vào những gì bạn đã làm ở hạng F, bạn mở khóa được kỹ năng "Trọng kích" (F-)!

‘Hả? Trọng kích với Chỉ mạng khác gì nhau nhỉ?’

Ryoshu thấy tò mò nên liền mở bảng trạng thái lên xem luôn.

[Trọng kích] (cấp I)

Khi kích hoạt, mỗi giây để chuẩn bị một đòn tấn công sẽ tiêu tốn “Thể lực” và “Mana” để tăng “Sức tấn công” và “Tỉ lệ Chí mạng” thêm 0,5%.

Tối đa: 20 giây.

‘À... vậy là nó giống như cơ chế charged attack hả?’

“Từ từ đã... đây chính là thứ mà mình đang cần bấy lâu nay mà?! Nó sẽ giải quyết vấn đề về Sức tấn công trong khi chiếc găng tay này sẽ lo về vấn đề Sát thương.”

Hai khái niệm Sức tấn công với Sát thương trông thì có vẻ hao hao giống nhau nhưng mà nó lại có chút sự khác biệt. 

Sức tấn công chính là khả năng Sát thương tối đa có thể gây ra, trong khi Sát thương chính là thiệt hại mà đối phương nhận được sau khi đã tính thêm Phòng thủ với một số yếu tố ngoại cảnh nữa.

Vì vậy nếu mà Sức tấn công càng cao thì Sát thương sau khi nhân đôi sẽ càng cao hơn nữa. Còn nếu thiếu Sức tấn công thì kể cả Sát thương có gấp đôi hay gấp ba thì nó vẫn sẽ chẳng gây được bao nhiêu thiệt hại.

Hí hửng vì đã giải quyết được một phần vấn đề xong, Ryoshu ngay lập tức muốn thử sức mình với những con quái bậc cao hơn như con Slime Tinh anh chẳng hạn.

‘Mình đã thu thập được hàng tấn Đá ma thuật và sau chuyến đi này, mình sẽ có một ít tiền để đầu tư vào cổ phiếu.' - Cậu ta xoa hai bàn tay lại và liếm môi trông rất gai mắt.

Ryoshu đi tiếp đến một đoạn hành lang tối đen thui. Nhưng may thay, cậu ta có đuốc nên vẫn có thể nhìn được.

Mà kể cả không có đuốc thì Ryoshu vẫn tự tin mình có thể vượt qua nơi đây mà không cần chút ánh sáng nào. Đơn giản là cậu đã đi ở đây rất nhiều trong phiên bản trước rồi.

Tuy nhiên, khi Ryoshu đến cuối hành lang. Cậu bất chợt không thấy đường đi tiếp nữa mà chỉ có một bức tường to lớn chặn đường.

'Lạ lùng vậy ta? Tại sao lại có một ngõ cụt ở đây?'

Cậu bắt đầu khám phá bức tường kì lạ đó. Trên bức tường đó là một bức tranh cảm giác như được vẽ từ thời xa xưa lắm rồi.

Hình ảnh một cơn mưa dông cùng với sự xuất hiện của lũ quái vật đáng sợ khủng khiếp chính là thảm họa đang rình rập con người.

Những con người đó cố gắng chống trả lại nhưng mà họ không thể chiến thắng được.

‘Đó là vận mệnh của họ sao...’

Cậu ta không thể không rùng mình trước tình tiết ghê rợn này.

Ryoshu để ý thấy một dòng cổ tự, nó trông rất nguệch ngoạc và cậu ta chưa thấy bao giờ cả.

Nhưng mà chỉ lúc sau, cậu ta đã ngầm đoán ra. À không, Ryoshu chắc chắn gần như 100% rằng những cổ tự ghi ở đây chính là hai cụm từ mà cậu ghét nhất, và đồng thời cũng là thứ cậu yêu nhất.

Rainfall Disorder - tên của tựa game và cũng đồng thời là tên của một loạt hiện tượng sắp xảy ra trên thế giới này.

Từ khi chơi game này xong thì cậu càng trở nên không thoải mái hơn khi mà có mưa, dù ở trong game hay ngoài đời. Mỗi lần mưa đến sẽ khiến cậu cảm giác mình đang không hề an toàn chút nào cả.

‘Vậy là có thứ này sao?’ - Ryoshu sờ lên bức tường và xoa xoa.

Nhưng khi bước vào cốt truyện chính thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.

'Mình phải trở nên mạnh mẽ hơn... Hiện tại mình đang còn quá yếu đuối. Nếu như mình không cố gắng hơn thì mình sẽ chẳng thể bảo vệ nhân vật chính được.’

Ryoshu vô thức nắm chặt lòng bàn tay của mình lại. Thứ này giống như hồi chuông cảnh báo rằng thảm họa sắp tới không phải là trò chơi trẻ con.

‘Đây là Rainfall Disorder cơ mà? Nó không phải game cho những đứa trẻ chơi sau những giờ học căng thẳng.’ - Cậu rất giận bản thân mình vì lại bất cẩn quá nhiều đến như vậy.

Ít nhất thì trong game, Ryoshu chết đi thì vẫn còn hồi sinh lại được. Nhưng ở đây thì cậu ta chỉ có một mạng sống thôi... Tuy đó mới chỉ là một giả thuyết chưa bao giờ cậu dám thử nghiệm. 

‘Rốt cuộc, ai đã nhốt mình vào đây? Đã thế tại sao lại là con game này? Một tựa game hardcore... và thậm chí còn là game khó nhất trong số chúng. Chắc chắn nhiều nhân vật sẽ chết trong thảm họa này nếu mình không làm gì cả.’

Và khi các nhân vật quan trọng chết thì điều đó đồng nghĩa với cái chết của chính cậu ta. Nhưng điều tồi tệ nhất vẫn chưa đến, Ryoshu vẫn còn thời gian. Chỉ cần biết tận dụng thì cậu ta có thể chiến thắng trò chơi chết tiệt này với sự trợ giúp từ các nhân vật chính.

‘Mình phải thừa nhận rằng số phận của các nhân vật ở đây thật bất hạnh. Tự nhiên bị bắt ép sống trong thế giới tàn khốc này....’

Ryoshu ghét nhất những người cướp đi sự tự do và hạnh phúc của người khác. Cậu căm phẫn những người được gọi là chủ nô lệ.

'Và tình cờ, mình cũng thành một trong số những người bị ép buộc vào thế giới này...’

Và giờ đây, Ryosu đã nhận ra sự thật mà cậu cố gắng né tránh mấy ngày.

‘Mỉa mai may thay, bản thân mình đã trở thành một nô lệ.’

Một nô lệ để mua vui cho người đã khiến cậu vào cái trò chơi thực tế ảo chết tiệt này.

Một nô lệ của số phận nghiệt ngã phía trước.

Một nô lệ yếu đuối, không quyền lực, không tiếng nói trước dòng đời tấp nập.

Ryoshu đã không kiềm chế được cơn giận và đấm một phát vào cái bức tường chết tiệt đó như thể nó chính là thức cản trở mình đến với tự do và hạnh phúc.

Bức tường vỡ ra từng mảnh và lộ ra một hang động khác.

'Đây là con đường tiếp theo trong trò chơi...'  - Ryoshu nhận ra ngay lập tức trong sự ngỡ ngàng.

Mặc dù có rất nhiều chi tiết đã thay đổi nhưng đa số chúng vẫn giữ mọi thứ giống như trò chơi phiên bản gốc.

‘Mình sẽ tận dụng tối đa mọi kiến thức của mình để sống sót và cuối cùng là đánh bại trò chơi chết tiệt này!’

Ryoshu đã tìm được mục đích mới của bản thân: vừa sống sót trong tựa game khó nhất, vừa trả thù tên đã khiến cậu vào trường hợp này.

Chương trước Chương tiếp
Loading...